XtGem Forum catalog
Tuyển tập thơ tình hay

Thôi Hết Vấn Vương

Mai sẽ về xé nát mấy trang thơ
Vặt vãnh đôi câu ngày xưa em thích
Lời không văn hoa như vần cổ tích
Nhưng ít nhiều gói ghém tấm tình ta

Mai sẽ về xoá nốt khúc tình ca
Thuở mặn nồng ta cùng hoà cung điệu
Tiếng đàn tôi, giọng hát em, huyền diệu
Âm ba thành nhịp nối của đôi tim

Mai sẽ về lật úp bức hình em
Cho nhớ nhung nhạt nhoà trên bụi phấn
Mong một ngày cõi lòng thôi vương vấn
Vết đau này rồi chắc cũng dần nguôi

Mai sẽ về quay ngược tấm gương soi
Tự dối mình không vì em tiều tụy
Vẫn thấy ngày mai còn điều thú vị
Cố vươn lên đi trọn khoảng đời thừa
==========
Đừng Khơi Vết Tình Buồn

Nếu có lúc em thấy mình hụt hẫng,
Trên dốc đời, dò bước lạ chông chênh,
Xin em nhớ đừng bao giờ nhìn lại,
Một đoạn đường em đã vội muốn quên.

Ta cất kỹ chút tà dương vô lự,
Chờ mai này thắp sáng lại hoàng hôn,
Xin đừng mang gió mưa về hiu quạnh,
Khơi lại trong ta những vết tình buồn.

Một nửa hồn say, nửa hồn vẫn tỉnh,
Ta giữa cuộc vui, ngất ngưỡng môi mềm,
Mà trong thâm sâu lòng đau nặng trĩu,
Tựa khối băng ngầm ép ngộp buồng tim.

Nên ta sợ lắm lời em như thật,
Len lỏi tâm tư gậm nhấm dần mòn,
Hãy để ta mang đôi điều hoài niệm,
Một thoáng ân tình vướng nợ đa đoan.
===========
Chỉ Có Một Anh Thôi

Anh đừng hỏi vì sao em yêu anh
Đơn giản lắm ,câu trả lời vẫn thế
Em yêu anh vì ở đời không thể
Còn gì hơn ngoài anh để em yêu

Đừng hỏi em yêu anh được bao nhiêu
Bởi tình em không phải là số lượng
Em chỉ biết nó bao la rộng lớn
Trước tình em trời biển cũng chào thua

Nhưng với em yêu thế vẫn chưa vừa
Nêú em được hóa mình tròn chín kiếp
Thì anh ơi ,em vẫn còn yêu tiếp
Bởi trên đời Chỉ-Có-Một-Anh-Thôi !
=========
Anh - Hiện Thực Trong Em !
Và thế rồi em đã gặp được anh
Chẳng phải trong mơ mà một điêù rất thực
Em đã biết làm thơ gởi theo niềm cảm xúc
Rất thẹn thùng ,e ấp tuổi yêu nhau

Cũng có thể anh không hiểu hết được đâu
Những ước mơ,những nụ hôn đâù vụng dại
Như hoa thơm vào đâù mùa em hái
Trao cho anh ..là mãi mãi ..Anh ơi!

Nếu một ngày như chiếc lá Thu rơi
Anh bỏ đi không một lời nhăn nhủ
Thì anh nhé ! Hãy nhớ về chốn cũ
Vẫn có em ..ôm nôi² nhớ đợi anh về

Tình yêu nào không có những đam mê
Em cũng thế ..không khác gì ai hết
Chỉ có khác ,em yêu anh với tình nồng tha thiết
Thật cuồng si,mãnh liệt đến không ngờ

Em mong muô'n một lần không phải chỉ trong thơ
Mà hiện thực ,anh hiện về trước mặt
Trong tình yêu có những điêù được ,mất
Để có anh ...em chấp nhận mọi điêù !

Ai có thể tự mình lý giải được tình yêu
Là đong đếm ,để cho ,để nhận ?
Em chỉ biết tình em là chân thật
Chỉ trao anh ...tất cả với tim nồng

Ở phương này anh có biết hay không ?
Đếm thời gian em mong ngày gặp gở
Ta sẽ bên nhau ,sẽ không rời nhau nửa
Hạnh phúc nào bằng ...Có phải vậy không anh ?!
============
...Khoảng cách - Tình yêu - Nổi nhớ
Không biết giờ này người bên ấy ra sao
Có còn yêu em như ngày đầu mới gặp
Hay chỉ bóng em hiện về trong thoáng chốc
Rồi vùn vụt bay đi như ảo giác mộng thường?

Đời ngăn mình hai đứa phải hai phương
Khoảng cách là những đại dương ,những vùng trời rộng lớn
Để đôi lúc ngay cả điều mơ ước
Được bên nhau...
cũng thấy khó vô cùng.

Không biết giờ này anh có biết hay không?
Em nhớ đến anh hơn những gì gọi nhớ
Từng đêm buồn chỉ mình em cùng gió
Thì thầm cho nhau nghe niềm rung cảm cho người

Em nhớ anh ! Chỉ biết nhớ vậy thôi !
Bởi khoảng cách bao la em làm sao đắp nổi?
Chỉ biết lặng im nghe tiếng lòng thầm gọi...
"Phải hoán đổi làm sao em mới được bên người? "

Khoảng cách - Tình yêu - Nổi nhớ....chơi vơi !
=============
Cảm Xúc Không Tên...!
Anh sẽ ghét mình khi trời bừng sáng
Nhưng đêm nay chắc anh sẽ yêu em
Đắng đo thay cho những ngón tay mềm
Làn hơi ấm đầy êm đềm ấp ủ

Anh van lòng cho trái tim hãy ngủ
Cho thời gian ngừng lại chút suy tư
Để lương tâm rỏ tí nét cộng, trừ
Chữ ân ái xem chừ ôi quá nặng

Có phải chăng chuyện tình nầy chưa đặng
Mặc dù ai...da thịt đã ngã nghiêng
Có phải chăng anh chuốc lấy ưu phiền
Hay em đã chấp nhận điều may rủi

Ai đành lòng ai nỡ nào xua đuổi
Đôi má hồng mùi hương tuổi đôi mươi
Những nét cong quyến rủ của tiên thời
Còn nguyên vẹn của một đời con gái

Bước tiến âu lo, nhưng không đành thoái
Biết tả làm sao cho cảm xúc không tên
Nhưng đêm nay chắc anh sẽ yêu em
Dẫu biết rằng...
Anh sẽ ghét mình khi trời bừng sáng.

BTN
============
Cảm Xúc Không Tên 2

Anh sẽ ghét mình khi trời bừng sáng
Nhưng đêm nay chắc anh sẽ bên em
Dẫu biết rằng anh sẽ bị lãng quên
Bởi anh chỉ--một trò đùa tạm bợ

Em gian dối, anh biết nhưng chẳng sợ
Đem xảo tình cuống vớ linh hồn anh
Như lá non bám níu lấy thân cành
Sự gắn bó là điều anh cần nhất

Đã bao đêm anh vẫn hoài trở giấc
Lòng cuồng quay vì ánh mắt nhởn nhơ
Em gần anh nhưng chỉ bằng vu vơ
Bằng ngạo nghễ và vở tuồng, kịch bản

Anh hiểu được nhưng chưa hề chán nản
Chỉ mong rằng em giác ngộ một ngày
Để tim hoang được thuần phục đổi thay
Cho một thoáng lòng nầy em thấu tỏ

Anh vẫn đây mặc dù nên bỏ ngõ
Cảm xúc nầy chẳng rõ cũng không tên
Nhưng đêm nay chắc anh sẽ bên em
Dẫu biết rằng...
Anh sẽ ghét mình khi trời bừng sáng.

BTN
===========
Default

Rã Rời

Ai khuấy nước ... mành trăng non vỡ vụn
đôi tay người vô giác .. trí mong lung
đêm về khuya .... sương trắng rơi não nùng
cơn gió rét ... côn trùng hoài trăn trở

Ru giấc ngủ ... vổ về trong bở ngỡ
bên hiên nhà ... nhè nhẹ tiếng mưa rơi
lòng rối ren .. tâm trí ta rã rời
thân vàng vỏ ... nữa cuộc đời xa mãi

Ôi buốt nhói, một góc đau bên trái
thắt từng cơn trong nhịp đập mỏi mòn
trái tim sầu ... bịnh tình trở héo hon
ta muốn chết ... cho hồn rời khỏi sác

Và đêm nay .. linh hồn mình tan nát
sụp đổ rồi .... tình bồi đấp .....người ơi
hứng trên tay ... giọt sầu mộng rớt rơi
xuyên qua khẻ .. mười ngón tay gầy yếu

Đọng từng hạt lên kiếp đời Hàm Tiếu
rủ bụi mờ .. trên những cánh hoa yêu
màu trắng trong, phai úa buổi ban chiều
thì thôi nhé ....trái tim ơi .....hãy chết !

==========
Số Mệnh

Ta lạnh lùng, ví yêu là mệnh số
để thói đời, định hộ kiếp ngày sau
trong tay ai, vung vẫy phép nhiệm màu
làm khát vọng đến vô tình, vô giác

Đời cuồng si, trái tim ta hoá bạc
chẳng oán phiền, khi dẫm bước hư vô
lòng mông lung, in dấu vết mơ hồ
chưa vướng tội, đã tự mình sám hối

Đêm hãi hùng, rợn rùng nơi bóng tối
ác mộng nào hằng lên lỏi trong tôi
gục đầu lên hoang vắng chẳng xa rời
bài kinh cũ, luân hồi từ kiếp trước

Từng linh hồn, díu dan bao mộng ựớc
ngắm sao sa vương vải dưới khe nguồn
một mối tình, u uẩn với trăng suông
ta nhận thức: Yêu đương mệnh phước

Dáng thơ ngây ... không bao giờ còn nữa
nét u buồn hằn mãi kín tâm linh
lời thơ đau, là mộ huyệt sầu tình
cười chua xót, đưa hồn về vĩnh cữu ..!

Lời trần tự có bao giờ đã đủ
nghiên dáng buồn ủ rũ nét thơ ngây
thoáng trong đời gieo mần nhớ đắng cay
mọc từng nhánh xương rồng trong tim nhỏ

Lời yêu thương lần cuối cùng chối bỏ
đời là thơ hay tử tội đa tình ?
khoác lên người một màu áo trắng tinh
khăn tang vấn lên mái đầu xanh biếc

Tiếng yêu thương ngàn đời luôn bất diệt
khi mùa yêu hoa lá đã khô cành
anh bố thí nụ hôn hời lạnh cảm
đế hồn ta giá buốt đến trăm năm

Trời Đông lạnh lòng tư tình chẳng ấm
cho đêm về thêm giá rét chiêm bao
và mưa phùn thấm ướt giọt lao đao
cho giấc mộng ngàn đời không yên giấc
==============
Bài Không Tên số 3

Thánh giá vác lên vai
làm hành trang muôn thuở
lưng oằn, đôi tay chai
rã rời theo hơi thở

Từng bước từng bước chậm
rách nát gót ngọc mềm
máu tuôn trào thắm đỏ
trên đá sỏi chong chênh

Giữa dòng đời lau lách
thổ huyết từng câu kinh
người dựng nên thập giá
treo ta lên mộ tình
==========
Một Nỗi Niềm Riêng

Ta đi hờ hững trong sương khuya
Xé hơi sưởi ấm, buốt hương thừa
Buồn nên sao rụng ngoài xa vắng
Nhỏ xuống hồn côi những giọt mưa

Trăng sáng bên trời ngủ say xưa
Biển gió cơ hồ đứng lặng yên
Sao cõi lòng ta vùi dập sóng
Hàng ngàn, triệu lớp thuỷ triều lên

Cô đơn lạc bước với nỗi niềm
U uất hồn mình với bóng đêm
Liệm chôn đi cả thời xuân sắc
Nước mắt buồn rơi như máu tim